Skip to content

Phải làm gì khi vợ suốt ngày chửi rủa chồng

Chào bác sĩ tâm lý (chuyện em hơi dài nhưng em xin khẩn cầu bác sĩ cho em lời khuyên ạ)


Em Phải làm gì khi vợ suốt ngày chửi rủa chồng, câu có, khó chịu với người chồng luôn lo lắng, quan tâm chăm sóc hết mình cho cô ấy?

Em rất mong nhận được sự tư vấn tận tình của bác sĩ ạ, thực sự em rất chán nãn cuộc sống vợ chồng lắm rồi, vợ chồng sống với nhau mà vợ em cứ hạch họe với em hoài, chửi em suốt ngày, rồi giận hờn toàn những chuyên vô lý hết sức. sức chịu đựng của em đã vượt quá giới hạn thực sự em ko thể sống mãi thế này được, nó còn hơn 1 địa ngục nữa bác sĩ à.. :’(

Chuyện là như thế này, em tên Sơn quê Quảng Ngãi, năm nay 29 tuổi, vợ em năm nay 28 tuổi, chúng em mới kết hôn cách đây hơn 5 tháng. Thực tình mà nói tình yêu em dành cho vơ em là vô cùng lớn, khi trãi qua gần 7 năm yêu đơn phuong nhưng không dám nói đến khi cưới được cô ấy em hạnh phúc lắm, tất nhiên trước khi chính thức cưới em cũng đã từng quen 1 vài người với mục đích ban đầu là quen cho biết rồi tìm người thay thế cô ấy, lúc đó yêu đơn phuong mà ko dám nói nên cô ấy cũng có người yêu khác ạ, em buồn lắm nên mới tìm đến người khác để mong thay thế được cô ấy nhưng quen cũng được vài người lâu nhât 1 năm rồi cũng đường ai nấy đi, đến người thứ 3 quen cũng được vài tháng ko hợp rồi chia tay. Lúc đó em với vợ em 2 đứa xem như bạn bè và vợ em cũng đã chia tay người yêu rồi, nên 2 đứa cũng thỉnh thoảng đi chơi thông qua nhóm bạn, rồi tình cũ cộng thêm tình yêu đơn phuong trỗi dậy rồi 2 đưa yêu nhau khi nào không biết, quen cũng đc 2 năm em quyết định cưới cố ấy làm vợ để yên bề gia thất mà lo chuyện làm ăn nhà cửa. Thực tình lúc đầu mới yêu em thấy hạnh phúc lắm yêu đơn phương gần 7 năm lận cơ mà, nhưng trong lúc quen thì e vẫn biết cô ấy hay giận hờn vô cớ và độc đoán lắm, cái gì cũng cho mình đúng, nhưng lúc đang yêu nên e ko nghĩ xa xôi, đến lúc gần cưới càng ngày cưới cô ấy càng giận hờn những chuyện ko tên làm em điên người hết cả lên, cũng khá lâu rồi nên e ko nhớ rõ lý do gì. Thực sự lúc đó em muốn dừng ngay việc kết hôn lại luôn, nhưng vì đã ra mắt 2 bên gia đình rồi ko thể hoãn được nữa, rồi đám cưới cũng diễn ra, tất nhiên cũng làm hòa với cô ẩy rồi.

Phải làm gì khi vợ suốt ngày chửi rủa chồng

Phải làm gì khi vợ suốt ngày chửi rủa chồng

  Sau đám cưới 2 đưa sống với nhau cũng hạnh phúc lắm được chừng 1 tuần lễ là cô ấy bắt đầu giận hờn toàn những chuyện lặt vặt ở đâu ấy thực sự mỗi lần giận như vậy em phải đi năng nỉ mặc dù em ko làm gì sai cả, nó làm cho e cảm thấy rất mệt mỏi và khó chịu, vợ em giận nhiều cái vô lý lắm bác sĩ à, từ những cái ăn uống, đi đứng nói chuyện của em… tất cả điều ko như ý cô ấy là cô ấy giận tuốt. 1 tháng 30 ngày nhưng đã giận hết 29 ngày rồi ạ, e ko nói quá đâu, có những cái mới sáng vui vẻ đó nhưng chiều lại giận, giận liên lục toàn những chuyện ko đâu râ đâu cả, hầu như chuyện gì cô ấy cũng có thể giận được cả.

Có 1 điều em chưa nói bác sĩ là trước khi cưới nhau em đã biết cố ấy bị K giáp cũng điều trị được hơn 5 năm rồi, 1 năm cứ uống thuốc Ion gì đó 1 lần, nếu ko uống sẽ dể bị tái phát, mà uống thứ đó vào sẽ khó sinh con được, lúc đó thực sự em đang rất yêu cô ấy, em cũng suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này nếu em cưới cô ấy lỡ sau này ko sinh được con thì sao? Em có lỗi với gia đình, ba mẹ, bà con,…e là con đầu ạ. Nhưng nếu ko cưới thì em phụ tình cô ấy, ko thể bỏ mặc cô ấy được, cuối cùng suy nghĩ nát óc em cũng chọn con đường hi sinh con cái để được cưới cố ấy về làm vợ (sự hi sinh như vậy bác sĩ có thấy to lớn ko ạ? Vậy mà vợ em ko chịu hiểu em gì cả) chính vì bệnh tình của vợ như vậy nên con rất thương vợ, cưới về là mọi chuyện lặt vặt bếp núc này nọ em điều lo cho cô ấy hết nào là đi chợ, siêu thị mua đồ ăn về trữ cả tuần, rồi tối đi làm về phải lao mình vào chuẩn bị thức ăn để sáng mai nấu cho vợ mang cơm đi làm (những lúc cơ quan có tiệc em cũng nhậu xả giao tí rồi về, những lúc đó về chỉ muốn ngủ thôi nhưng cũng cố gắng chuẩn bị đồ ăn củ quả gì đó để mai dậy sớm nấu cơm ạ) rồi chuẩn bị bữa ăn tối, ăn tối xong thì vợ vào xem phim hay chơi game lươt web gì đó, còn em phải đi rửa chén và chuẩn bị tiếp các phần còn lại để mai dậy sớm nấu cơm. Chuẩn bị đau đó xong hết rồi em mới đi tắm có khi tắm trước khi ăn, tắm xong cũng tranh thủ giặt đồ của mình và xem đồ của vợ mặc ở nhà nếu bẩn rồi thì cũng giặt luôn, nói chung vợ em chỉ giặt mỗi bộ đồ cô ấy đi làm về thôi. Sáng hôm sau e phải thường dậy sớm hơn 1 tiếng để em chuẩn bị đồ ăn cho cô ấy mang đi làm, chiều tối đi làm về họp đựng thức ăn cô ấy em cũng phải rửa, rồi chưa kể lau nhà, cọ WC, quét nhà, giặt chăn ga gối nệm,…tất tần mọi thứ em điều làm hết, nhiều lúc em nghĩ sao mình nuông chiều vợ quá vậy? thấy mình giống osin hơn là chồng của cô ấy, tất nhiên cũng có những lúc cô ấy phụ em nhưng số lần đếm được chắc trên đầu ngón tay. Thực tình mà nói em làm nhiều mấy em cũng ko than vãn hay suy nghĩ gì cả, cũng vì vợ em bị bệnh như vậy nên em muốn làm tất cả cho cô ấy để cô ấy sống được vui vẻ thoải mái là em hạnh phúc lắm rồi. Bác sĩ có thấy người chồng nào giống như em ko ạ? Vậy mà suốt ngày cô ấy cứ chửi em này nọ, la mắng, khó chịu, bực tức với em…mà toàn chửi những chuyện đâu đâu nên em mới tức, nhiều lúc cảm thấy tuổi than vô cùng ko hiểu tại sao mình lại có người vợ như vậy? Chưa bao giờ vợ em nói chuyện với em 1 cách nhẹ nhàng tỉnh cảm hết ạ, cứ 1 câu nói là là 1 câu chửi hoặc tỏ vẻ rất khó chịu với em, em xin kể 1 số tình huống để bác sĩ thấy sự giận hờn của vợ em nó vô lý đến mức nào.

1. Hôm đó đồ dơ của vợ em cũng nhiều nên em đi tắm có lấy đồ của cô ấy đi giặt luôn, nhưng cô ấy kêu để đó cô ấy tự giặt (vợ em nói vậy chứ đồ dơ để nhiều em thấy ngứa mắt lắm nên giặt luôn) giặt tắm xong ra cái mặt 1 đống là biết giận rồi đó hỏi ko nói chuyện, còn nói vẻ câu có khó chịu với em nữa, e thấy điên lên mới nói lớn chuyện cũng ko hẵn là lớn tiếng mà gọi là hơi cộc lốc chút xíu, em cộc lốc là vì e tức cái kiểu đồ mình dơ người khác giặt cho ko biết cảm ơn còn chửi nữa, thực tình chịu ko nỗi, em càng giận cô ấy cũng càng giận theo rồi đùng đùng xếp đồ bỏ nhà ra đi, nhưng cũng may e ngăn cản lại và từ từ xuống nước chấp nhận mình sai.

2. Một hôm nọ em thấy cô ấy cũng khá vui vẻ, nên có nói với cô ấy là hôm nào rãnh em nhớ gọi điện về ba má chồng hỏi thăm ông bà 1 tiếng chứ cưới mấy tháng rồi ko thấy gọi điện kẻo ông bà la, vậy mà đùng đùng nỗi máu lên giận em, chửi em, này nọ, nói em ko chịu đưa số điện thoại thì sao gọi điện được, nhưng rõ ràng trước đó e cũng nhắc 1 lần rồi nhưng cố ấy ko chịu điện, trong khi đó số điện thoại của ba má chồng thì nằm trong máy em chứ đâu, quan trọng cô ấy có muốn gọi hay ko thôi chứ việc lấy số điện thoại ko là gì khó cả. rồi cũng đùng đùng nỗi giận linh đình với em rồi cũng lại xếp đồ bỏ đi, nhưng lần này em cũng ngăn cản lại, thực sự em điên đến nỗi ko biết phải nói thế nào đi nữa, mà càng giận cô ấy lại càng giận theo.Thực sự cảm giác lúc đó em rất buồn và bực, buồn vì vợ mình mình đã nhắc khéo gọi điện về hỏi thăm ba má chồng 1 tiếng mà cũng ko chịu gọi trong khi đó tuần nào em cũng gọi về bố mẹ vợ để hỏi thăm hết và bực là vì mình có làm gì sai đâu tự nhiên cái đùng đùng nổi giận với em chứ? Rồi sau đó em cũng mặc kệ ko gọi thì thôi để xem em làm con dâu kiểu thế nào đây? Em nói thưc với bác sĩ từ ngày cưới đến giờ vợ em chưa bao giờ gọi ba má chồng bằng “ba má” luôn đó, có thể do ba má em cũng ít nói nên ko có cơ hội nói, lúc cưới ở quê hôm trước hôm sau vào SG rồi ạ, vậy mà đến nay hơn 5 tháng rồi ko có 1 cuộc gọi điện nào về cho ba má chồng để hỏi thăm hết, bác sĩ có thấy con dâu nào như vậy ko? Liệu cô ấy có tôn trọng gia đình em ko chứ?

3. Một lý do nữa cuối tuần cô ấy đi chơi với bạn ở Tiền Giang, em ở nhà đi ăn cỗ phía vợ, ăn giỗ xong tất nhiên cũng có làm vài chai sau đó về nhà em có nằm nghỉ tí xíu, cô ấy đi chơi có nhắn tin cho em đến địa điểm hẹn để đón cô ấy, vì em ngủ nên e ko nghe tin nhắn, nhưng e cũng có hẹn giờ để đi đón cô ấy tuy e hẹn trễ hơn cô ấy nhắn tin 30p, rồi tất nhiên đến cũng trễ khoảng 30p, lúc đó em sợ vợ giận chạy như ma đuổi em thực sự ko biết nếu tai nạn sẽ như thế nào, cũng vì cô ấy hối thúc nên e mới chạy Nhanh như vậy, rồi đến nơi nhìn thấy cái mặc là biết giận rồi (vì về sớm nên vợ cùng mấy người bạn ngồi cà phê chờ em) vậy đó mà cũng giận cả tuần lễ ko nói chuyện với em, trong khi đó mình đi chơi vui vẻ về có người ra đón ko biết thương chồng và còn tỏ vẻ thái độ khó chịu nữa, thực sự em chịu thua với vợ em rồi đó, rồi thời gian 1 tuần cũng trôi qua rồi mọi chuyện cũng xong

4. Em làm bên lĩnh vực tuyển dụng nhân sự, phỏng vấn nhân viên nên đôi khi cũng cần có những mối quan hệ xã giao này nọ để phục vụ cho công việc, tất nhiên những lần đi nhậu xả giao như vậy về là mặt vợ em giận 1 đống ko thèm nói chuyện, cho rằng em sâu rượu rồi chửi em này nọ, em biết nhậu là ko tốt cho sức khỏe, em biết chứ nhưng em nói e chỉ nhậu xả giao chứ ko khi nào về đến nhà là say sỉn bét nhè đâu chứ? 1 tháng cao lắm e đi cũng ko quá 3 lần, toàn e khất với người ta ko, 1 tháng có 3 lần mà gọi là sâu rượu sao? Mà đi nhậu về em cũng làm tất tần tật mọi thứ bếp núc giặt giũ cơm nước như mọi ngày, có khi nào em dám bỏ bê đâu chứ? Tại sao cô ấy ko hiểu cho e vậy?

5. Mới đây nhất là hôm thứ 7 tuần rồi, vợ em đi làm thứ 7, em thì nghỉ thứ 7, sáng thứ 7 tuy nghỉ làm nhưng em cũng phải dậy sớm để lo cơm nước cho vợ đi làm, sau đó nghỉ ngơi tí đi siêu thị, đi chợ để mua đồ về bỏ tủ lạnh chuẩn bị cho tuần sau. Hôm đó thực sự đi siêu thị về e thấy buồn ngủ ghê gớm nhưng cũng cố nấu cơm, chuẩn bị đồ ăn cho cả ngày chờ chiều vợ về ăn cơm luôn, ăn trưa xong em đi giặt đồ, quét nhà, lâu nhà, xếp quần áo bỏ tủ cho gọn, sau đó em mới dám đánh 1 giấc chắc được hơn 30p lúc đó đang say ngủ, khoảng 14h18 vợ có nhắn tin qua điện thoại kêu em nhưng ko nói gì, vì tin nhắn nên em ko nghe rồi ngủ tiếp, 1 lát sau tin nhắn đến nói 10p nữa anh ko đọc tin nhắn thì tự khắc biết, tối em đi chơi ko về nhà. Đúng là em ko nghe chuông tin nhắn thật, vì chuông tin nhắn rất ngắn nên ko nghe cũng phải, đến lúc cô ấy về đến nhà lục đục treo đồ em mới tỉnh giấc và có xem điện thoại, đọc thế là biết đang giận rồi đó, em mới đêm điện thoại ra hỏi em kêu anh đọc mà là đọc cái gì vậy? thực ra tin nhắn trước đó chỉ là kêu tên em thôi, nên e ko hiểu đọc là đọc cái gì nên mới hỏi. vậy đó cô ấy chửi em 1 trận ko đọc tin nhắn thì thôi, còn chửi em ở nhà ngủ như heo, thực sự em cảm thấy tức tối vô cùng trong khi đó từ sáng giờ em phải làm biết bao nhiêu việc mới nằm có 1 tí mà bị chửi vậy đó? E ko hiểu em là chồng hay là osin nữa? Tại sao vợ em ích kỹ vậy? tại sao cô ấy độc đoán vậy? ko lẻ thứ 7 ở nhà ko cho e ngủ trưa hay sao ạ? Ko lẻ bắt em ở nhà thức chờ cô ấy về hay sao? Mà nếu nhắn tin ko được thì tại sao cô ấy ko chịu gọi cho em chứ? Vợ e cũng thừa biết trưa thứ 7 em hay ngủ trưa cơ mà? Với lại mấy tuần trước thứ 7 vợ em về tối lắm ko hiểu sao hôm nay lại về sớm rồi sinh sự với em như vậy. Thế đó rồi giận em xếp đồ đi, lần này e biết ko phải bỏ nhà đi mà xếp đồ đi qua thăm cháu mới sanh hơn 2 tháng, em điên máu lắm cũng chẳng nói gì, muốn đi thì đi, mai lại về về. Tối mai về xong ko thềm nói chuyện, em hỏi ăn cơm chưa ra ăn cơm anh có chừa cơm đó, vậy mà nói kiểu rất khó chịu với em. Bảo em đừng có hỏi câu thừa như vậy, em thấy tức trong người có nói 1 câu sao em cứ nhất thiết phải nói chuyện với anh kiểu đó ko? Cô ấy ko trả lời mà tỏ vẻ bức bối khó chịu, em cũng chẳng nói nữa muốn làm gì thì làm, đi ngủ xong, sáng hôm sau thứ 2 cũng như mọi ngày em dậy sớm chuẩn bị nấu cơm, canh, hâm lại thức ăn đã kho hôm trước mà đong sẵn vào hợp để vợ mang đi, vậy mà cô ấy dậy chuẩn bị quần áo xong đi làm ko thèm mang theo hộp cơm theo, em có chạy theo nói sao em ko mang cơm theo nhưng cô ấy ko trả lời 1 tiếng nào cả, thực sự lúc đó e chỉ muốn thét lên thật to và muốn bật khóc vô cùng, công tình em thức sớm chuẩn bị đồ ăn vậy mà cô ấy ko chịu mang đi theo, cô ấy ko tôn trọng em, ko coi em ra cái gì cả, càng ngày cô ấy càng quá đáng, em hiền đến mức cô ấy leo lên đầu lên cổ em ngồi rồi. Lúc đó em chỉ muốn đập vỡ hộp cơm vì quá tức giận, nhưng e kìm nén lại và ko làm điều đó

Đó chỉ là 1 trong số ít những chuyện điển hình em kể cho bác sĩ nghe thôi ạ, chứ e mà kể hết chắc đến tết cũng ko xong quá, thực sự em kể dài dòng như vậy để bác sĩ hiểu rõ hơn về em và có những tư vấn chính xác hơn ạ? Bác sĩ thấy em là 1 mẫu chồng có lý tưởng ko ạ? E tự nhận định (ko phải em nỗ nhưng bác sĩ đọc từ nãy giờ cũng có thể hiểu em có nỗ ko ạ) nếu ai lấy được em là hạnh phúc cả đời đó, thực sự em ko quan trọng chuyện gia trưởng cái gì giúp được vợ thì giúp nhưng ở đây hầu như việc gì em cũng làm hết từ giặt giũ quần áo, chăn ga gối nệm, đi chợ, nấu cơm, lau nhà, cọ wc…tất tần tật mọi thứ, em thầm nghỉ có bao nhiêu người con gái mong muốn có người chồng như em vậy tại sao vợ em lại đối xử với em như vậy? thực sự e ko thể hiểu nỗi, càng ngày cô ấy càng quá đáng, thực sự mà nói cái tôi cô ấy quá lớn cái gì cô ấy cũng cho là mình đúng, luôn bắt người khác phải làm theo ý mình, mà em cũng là con người mà, đâu phải thần thánh gì đâu chứ, chưa kể vợ em rất kén ăn, nên có nhiều món ko ăn được em ko nhớ hết, lâu lâu 2 vợ chồng đi ăn em hỏi ăn gì thì bảo ăn gì cũng được, ko chịu trả lời thích ăn gì liền đâu, đến lúc e nói ăn cái này cũng ko, cái kia cũng ko, cái nọ cũng lắc đầu đến lúc nhiều cái ko quá e nói trúng món cô ấy ko thích ăn rồi bắt đầu giận lên, chửi um tỏi hết nói em chồng mà vậy đó thua cả bạn, mà thực sự nhiều món kén quá e ko nhớ nỗi, đành chấp nhận nghe chửi trong sự chào thua của vợ.

Trên đây là những gì mà e đang trải qua ở cuộc sống vợ chồng chắc bác sĩ cũng biết hàng ngày em phải làm những gì đúng ko ạ? Ngày nào cũng phải làm như osin vậy đó ạ, hết ngày này qua ngày khác cứ thế lặp đi lặp lại hơn 5 tháng rồi đó ạ, e nói ra ko phải em kể công gì nhưng để bác sĩ hình dung ra được thực tại nó như thế đó ạ, những lúc cô ấy đi làm về sớm (thường vợ em về sơm hơn) nhưng cô ấy ko phụ gì bếp núc cả, về vứt cặp 1 cái là lao vào lướt web, game, faccebook,… em về thấy vậy thôi cũng kệ bắt tay vào làm đồ ăn tối, chuẩn bị đồ cho ngày mai nấu cơm, rồi đi tắm, giặt giũ xong ra ngoài thấy vợ vẫn chưa chịu đi tắm để ăn cơm, mặc dù em đã nhắc mấy lần rồi, tắm sớm ăn cơm sớm mà còn ngủ nữa, lúc đó chắc cũng 21h30 – 22h. Ăn cơm xong cô ấy vào chơi game tiếp em phải rửa chén lau nhà rồi mới được đi ngủ, thực tình mà nói ngày nào cũng vậy hết, có mỗi việc đi tắm sớm ko chịu đi em nhắc hoài, nhắc hoài lại chửi em đàn bà miệng dai như giẻ rách ấy, nhưng e có biết là anh làm nhiều việc anh mệt lắm ko? Anh muốn làm xong sớm nghỉ ngơi sớm cho khỏe nhiều lúc muốn đọc sách báo để mở mang kiến thức ko có thời gian nữa làm gì nói đến chuyện học thêm gì đây?, vậy đó 1 người làm ko hết việc, 1 người thì chơi suốt vậy mà đến lúc làm xong mọi việc chuẩn bị ăn cơm cũng phải chờ cô ấy đi tắm đã, ko lẻ con ăn cơm 1 mình sao? Nói sao ko đi tắm thì chửi, thử hỏi ai đặt trong hoàn cảnh của em có tức ko chứ? Bác sĩ thấy đấy trong trường hợp này em là vợ còn vợ em là chồng đấy đúng ko ạ? Ai cũng bảo có vợ rồi chắc vợ lo cho chu đáo lắm nhỉ, em cũng chỉ biết cười thôi, chứ nói ra mắc công nhục với bà con, đồng nghiệp lắm, hơn nữa nói ra ko khéo họ khinh thường vợ mình nữa, nhưng thôi vợ chồng biết nhau là được miễn vui vẻ hạnh phúc là e vui rồi….nhưng đúng là đời ko như là mơ có người chồng vậy là ko biết giữ toàn câu có, khó chịu, chửi bới em suốt ngày thôi.

Đó là những gì em đang trải qua, thực sự giống như địa ngục đấy bác sĩ, em thực sự ko hiểu nỗi vợ em là top người gì nữa, trước giờ giận nhau, cãi vã vợ em toàn là người chủ động nói chia tay, li dị, nhưng em toàn phải nhường nhịn và năn nỉ để có cuộc sống gia đình hạnh phúc. Nhưng sức chịu đựng của em có giới hạn, nó đã vượt quá xa ngưỡng cho phép rồi thực sự em ko chịu đựng thêm được nữa, dù rất đau lòng nhưng chắc em phải tính đến chuyện ly hôn sau hơn 5 tháng chung sống quá bác sĩ ạ. Nhưng rồi sẽ ra sao đây, mới cưới có 5 tháng thôi mà sao mọi chuyện lại như thế này chứ, sao vợ em lại tệ bạc với em như vậy chứ, rồi em sẽ ăn nói sao với gia đình bà con đây? Nhưng nếu ko ly hôn em lại phải sống như địa ngục tiếp sao? Nói đến đây chắc bác sĩ cũng tư vấn em là nên lựa lúc vợ em vui vẻ mà nói chuyện phải trái nhưng bác sĩ à vợ em cứng đầu lắm, cứng đầu 1 cách độc đoán kìa, ko cần biết gì hết, chỉ cần biết cô ấy đúng cô ấy nói gì cũng đúng nên việc mà nói chuyện phải trái là ko có khả thi với cô ấy. Thực sự em đang rất hoang mang ko biết phải quyết định thế nào đây? Tại sao em lại phải sống 1 cuộc sống như thế này hả bác sĩ? Rất mong bác sĩ tận tình cho em hướng giải quyết nào tốt đẹp ko ạ.

Chân thần cảm ơn bác sĩ tâm lý của công ty thám tử Thành Đạt nhiều .

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *